Em đan chiếc áo nàng Bân tặng người.
Đan nỗi nhớ, dệt tình đời...
Buông lơi vạt áo... quyện lời nhớ mong.
Miệt mài ba tháng chẳng xong,
Như nàng Bân mấy tháng ròng... trời thương.
Nàng Bân hiền thảo mọi đường,
Cho trời rét lại... bất thường tháng Ba!
Như nàng Bân mấy tháng ròng... trời thương.
Nàng Bân hiền thảo mọi đường,
Cho trời rét lại... bất thường tháng Ba!
Tình em chiếc áo quê nhà,
Vội vàng anh chẳng đợi... qua Thu rồi.
Mùa Đông lạnh tiếp người ơi!
Vẫn đan chiếc áo... trọn đời Nàng Bân!
Vội vàng anh chẳng đợi... qua Thu rồi.
Mùa Đông lạnh tiếp người ơi!
Vẫn đan chiếc áo... trọn đời Nàng Bân!